Huyền thoái 1: Newton bị quả táo rơi trúng đầu
Người kể chuyện dường như đã có quả táo rơi xuống đầu Newton nên ông mới tìm ra được định luật vạn vật hấp dẫn là một người bạn của nhà bác học vĩ đại tên là Stukeley. Và nhờ thế nên cây táo ở trong vườn nhà Newton đã trở thành vật bảo tàng cả trăm năm liền. Thế nhưng, một người bạn khác tên là Lemberton đã tỏ ý hoài nghi câu chuyện này.
Theo lời kể của Stukeley, việc quả táo rơi xuống đầu Newton xảy ra năm 1666. Thế nhưng, Newton đã tìm ra định luật vạn vật hấp dẫn sau năm đó khá lâu. Những nhà nghiên cứu tiểu sử của Newton khẳng định rằng, nếu quả thực Newton đã có lần nào đó bị táo rơi trúng đầu thì việc này chỉ có thể xảy ra vào năm 1726, khi ông đã 84 tuổi và chỉ còn được sống trên cõi đời thêm một năm nữa.
Richard Westfall, một trong những tác giả chuyên nghiên cứu tiểu sử của Newton, nhận xét: "Bản thân ngày tháng không bác bỏ tính xác thực của sự việc. Nhưng nếu tính tới tuổi tác của Newton lúc đó thì rất khó để ông có thể nhớ rõ những kết luận của ông khi ấy, nhất là khi trong các bản thảo của mình, ông lại kể những câu chuyện hoàn toàn khác".
Newton đã nghĩ ra câu chuyện cổ tích về quả táo cho cô cháu gái yêu quý Catherine Barton Conduitt để giải thích một cách dễ hiểu cho cô về bản chất của định luật vạn vật hấp dẫn, từng giúp ông trở nên lừng lẫy tên tuổi.
Đối với nhà bác học vĩ đại nhưng khó tính, Catherine là người duy nhất trong gia tộc được ông đối xử ấm áp và là người phụ nữ duy nhất mà ông cho lại gần mình (theo các nhà nghiên cứu tiểu sử, Newton không bao giờ gần gụi xác thịt với bất cứ một người phụ nữ nào).
Ngay cả Voltaire cũng đã viết: "Thời trẻ, tôi đã nghĩ rằng, Newton thành công bằng chính những nỗ lực của mình... Hoá ra hoàn toàn không phải thế: không có cô cháu gái xinh đẹp đó thì vi phân và định luật vạn vật hấp dẫn cũng hoàn toàn vô ích".
Huyền thoại 2 : Alfred Nobel lập giải thưởng dành cho các nhà toán học là để trả thù tình địch
Giải Nobel hiện giờ được trao cho các nhà vật lý học, hoá học, sinh học và các nhà kinh tế học. Không có giải Nobel dành cho các nhà toán học nên họ đành phải bằng lòng với giải Fields với số tiền kèm theo kém hơn nhiều so với giải Nobel.
Có một giai thoại kể rằng, khi Alfred Nobel soạn di chúc về giải thưởng mang tên ông, ứng cử viên có cơ hội lớn nhất để giành lấy giải thưởng dành cho các nhà toán học, nếu có, là nhà toán học Thụy Điển Mittag - Leffler, người tình của vợ Nobel. Chính vì thế nên dường như là Nobel đã không lập ra giải thưởng dành cho các nhà toán học để tình địch không được hưởng thêm một niềm vui trần thế...
Thế nhưng, sự thực thì Nobel chưa bao giờ lập gia đình. Thậm chí ông còn không có cả người tình nào lâu dài bởi cả đời thích sống đơn lẻ. Các nhà nghiên cứu tiểu sử của cự phú giàu lòng nhân ái này chỉ biết có chuyện tình gần như là duy nhất của Nobel khi ông 18 tuổi và ở Paris đã phải lòng mặt nữ văn sĩ Bertha Kinsky (giải Nobel hòa bình năm 1905) và một mối quan hệ yêu đương khác khi đã về già của ông với người đẹp Sofie Hess của thành Vienna.
Tuy nhiên, Mittag - Leffler lại không bao giờ có quan hệ gì với Sofie Hess... Thêm vào đó, Mittag-Leffler cũng chưa bao giờ là một nhà toán học lớn. Theo một số nhà nghiên cứu, khi được biết về những môn khoa học lọt vào "mắt xanh" Alfred Nobel, bản thân Mittag - Leffler cảm thấy thất vọng vì không có toán học trong số đó.
Và có thể để tự an ủi mình, Mittag - Leffler đã bịa ra chuyện rắc rối trên tình trường giữa ông ta với Nobel, người hơn ông ta tới 15 tuổi... Tất cả những ai biết Nobel một cách gần gụi đều khẳng định rằng, khi lập di chúc, Nobel chỉ quan tâm tới phúc lộc dành cho nhân loại và chắc chắn không để cho những chuyện riêng tư xen lẫn vào.
Lý giải về quyết định không trao giải Nobel cho các nhà toán học có lẽ là đơn giản hơn thế. Là một kỹ sư, Nobel chỉ quan tâm tới thực nghiệm chứ không phải tới lý thuyết. Những phát minh và sáng chế mà ông định trao cho giải thưởng phải hữu ích đối với tất cả mọi người.
Ngay cả nhà khoa học vĩ đại Albert Einstein cũng được trao giải thưởng Nobel vật lý năm 1921 nhờ những giải thích về hiệu ứng quang điện, chứ không phải nhờ thuyết tương đối mà lúc ấy vẫn còn gây nên nhiều tranh cãi.
Điều đó có nghĩa là giải thưởng toàn cầu đã được nhà phát minh lớn Nobel lập ra để dành cho các nhà sáng chế và ông đã loại bỏ toán học khỏi danh sách của mình vì sự trừu tượng của môn khoa học đó